10/8/16

NỖI KHỔ CỦA NGƯỜI XÂY DỰNG KHI BỊ BỎ RƠI

Khi rời khỏi cổng trường xây dựng, trải qua mấy năm lăn lộn, chưa bao giờ anh quên câu chia tay lạnh lùng của một mối tình thơ dại, bởi vì anh nghèo và vì anh làm nghề xây dựng .Anh kiên cường vươn lên thoát khỏi cái mác nghèo chết tiệt. 
                Vì sao người giàu lại ăn mặc như người nghèo
người con gái bỏ anh đời trai xây dựng
Đời trai xây dựng
Trời không phụ lòng người, cơ hội đến, anh làm ăn may mắn gặp thời tìm được việc làm ở cty lớn ngoài hà nội. vẻn vẹn vài năm từ một gã Kỹ sư xây dựng tốt nghiệp túi rỗng thành một lão giám sát trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Cứ tưởng từ đó cuộc đời anh sang trang mới, ai ngờ trải qua sương gió, ấm lạnh của tình người, anh hiểu rõ nhân tâm đáng sợ đến nhường nào.
Anh gặp cô, một công chức giản dị. Hai người rất nhanh yêu nhau, anh vẫn đi chiếc xe máy cũ mang từ quê lên, mặc quần áo công trường, ở một nhà trọ đơn giản. Cô không trách anh một câu, yêu nhau 2 năm, cô chưa từng chê anh điều gì, trong lòng anh đã định sẵn kiếp này sẽ lấy cô làm vợ.
Một buổi tối, anh đưa cô về chỗ ở tồi tàn, nấu một bữa tối lãng mạn, rồi nhẹ nhàng quỳ xuống cầu hôn. Cô hạnh phúc chảy nước mắt, gật đầu đồng ý, nhưng ánh mắt như không đành lòng, lại nói với anh:
người con gái anh cầu hôn
Trai xây dựng rất lãng mạn
- Em thì không sao, nhưng em nói với bố… bố em chắc chê anh nghèo, và anh đi xa suốt vậy em chỉ sợ anh không cho em cuộc sống hạnh .Em sợ… sợ bố không đồng ý.
Anh mỉm cười, vỗ về động viên, mỉm cười hôn nhẹ lên trán cô: “Em là người chân thành, tất sẽ có hồi báo tương xứng mà, anh đi xa em mấy tháng lại về một lần chứ có xa em cả đời đâu”.cô lặng yên không nói gì.
Hôm sau cô hẹn gặp anh và cô đã từ chối nói là gia đình cô ko đồng ý.Hôn sự bị hủy, Trời hôm đó mưa mưa lạnh lạnh lắm ! Anh biết nhà cô ở thành phố có điều kiện và hoàn cảnh cuộc sống của anh hoàn toàn đối lập với cô nên anh hiểu hết mọi chuyện.
Có thể anh ta đã trải qua nhiều sóng gió, quá khứ hư hỏng hoặc đời trai xây dựng quá vô vị hay ko lãng mạn, anh ta cô đơn đến nỗi không thể nói được gì. Đột nhiên anh ta muốn khóc nhưng làm gì có giọt nước mắt nào có thể rơi trên khuôn mặt sương gió của 1 thằng kỹ sư xây dựng như a. Không phải! là nước mắt chảy ngược vào trong tim hết rồi.
Chuyến công tác hôm nay,anh xuống xe,không đi nữa...ngắm nhìn đường vùng cao đẹp mà cảm giác nguy hiểm lạnh đến sống lưng,đứng bên vách núi châm 1 điếu thuốc và ngửa mặt lên trời tận hưởng cái cảm giác bình yên nơi đây. Để rồi tất cả đau đớn cuối cùng cũng quay về. Anh lặng người phát hiện những thứ đã qua, ngày hôm qua, em; dù là đau đớn, dù là buồn thương dù là gì đi chăng nữa vẫn nao lòng, vẫn đẹp.Thế mới sinh ra cái gọi là ngọt ngào xen lẫn cay đắng trong tình yêu...Hình ảnh em lại hiện lên làm anh cười,cái vẻ trong sáng đáng yêu mà có lẽ chỉ dành cho riêng người con gái anh yêu...Anh tự nhủ hận mình đã chọn cái ngành xây dựng chết tiệt này để cô phải rời xa cô.                 Đời sao bạc bẽo vậy hả trời...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BLOGGER HÀ DUY HỘI

BLOGGERTRẢI NGHIỆM

HÀ DUY HỘI sinh ngày 06/04/1993 trong một gia đình nhà nông, nguồn gốc nông dân, ở làng Vinh Hòa xã Tiến Lộc huyện Can Lộc tĩnh Hà Tĩnh, nơi có truyền thống đấu tranh kiên cường chống ách thống trị của thực dân phong kiến. Hoàn cảnh xã hội và sự giáo dục của gia đình đã ảnh hưởng sâu sắc đến Hội ngay từ thời niên thiếu..




BÀI VIẾT HAY

recentposts

TIN TỨC MỚI

randomposts